Monday, 9 March 2015

Truyện Gay 18+ Bác Sỹ Hồ Ly - Tập 1

Tập 1
500 năm trước,tôi là Bạch Hồ- một hồ ly chín đuôi. Được sinh ra từ một Hỏa hồ. Hỏa Hồ đó giao cấu với 9 con Yêu Tinh ,Sói,Cáo,Hổ,..v…v.. và 9 dòng tinh trùng đó hòa làm một để sinh ra tôi,cũng vì vậy tôi là Yêu Hồ duy nhất có 9 chiếc đuôi vào lúc đó. Cho đến tận bây giờ chưa có con hồ ly nào có được nhiều mạnh sống như tôi. Nhớ lại chuyện của 500 năm về trước,tôi là một nam hồ ly được tất cả mọi loài trong khu rừng kính trọng và yêu mến.Nhưng chỉ một phút sơ sẩy nên đã bị Pháp Hải-một tên sư thối tha bắt giam nơi băng đá. Vì tội đi quyến rũ các nam nhân, đặc biệt là dám quyến rũ cả bậc đế vương-thiên tử của đất nước. Nam sắc - được hắn xem là trái với luân lý. Nhưng hắn cũng đã từng để tôi chiếm đoạt thể xác hắn rồi. Hắn không muốn ai biết hắn cũng bị một nam nhân quyến rũ mà điều đó sẽ khiến hắn ô nhục nên hắn đã quyết bắt tôi cho bằng được. Giờ đây tôi đã bị nhốt dưới lớp băng giá sâu thăm,hằng giây phải cảm nhận cái lạnh đau nhói.

Tôi nghe một tiếng động lạ phía trên mặt băng, đó là tiếng gõ,Mặt băng nứt ra,từng chút từng chút một,cứ như vậy,tiếng gõ ấy cứ tiếp diễn trong những ngày tiếp theo.Cho đến khi vết nứt từ mặt băng xuống tận phía sâu cuối này. Chỉ chờ có vậy,tôi xòa hết 9 chiếc đuôi của mình, đập tan hết lớp băng đã giam giữ tôi trong 500 năm qua. Tôi vụt bay lên,giữa ánh trăng sáng, Đêm nay là trăng tròn nên cả chín chiếc đuôi xòe tung lên trời,khuôn mặt thanh tú của tôi cũng được hoàn thiện .
-Sư huynh…-Một con chim tước hóa thành một tiểu muội muội trước mặt tôi.
-Muội là…?-Tôi chưa biết đó là ai.
-Em là con nuôi của Tam Hỏa Bà Bà ,trước khi Tam Hỏa Bà Bà bế quan ,bà ấy khuyên  em đến cứu anh ra khỏi nơi này.Vì trước kia anh là ân nhân của em.
-Lúc xưa….
-Khi em bị một con chim ưng đuổi bắt,chính anh là người đã đưa ống tay áo ra để cứu em mà.Chính anh đã đưa em đến với Tam Hỏa Bà Bà.Vì vậy nên em đã xin bà bà xem có cách nào cứu anh không.500 năm qua,Bà Bà luôn tìm cách để cứu anh ra khỏi đây.
Tôi cảm thấy đau nhói nơi tim gan,khụy xuống. Tước Nhi đến đỡ tôi ngồi xuống.
-Anh cần được hấp thụ tinh khí.
-Tinh Khí?Tôi thắc mắc.
-Là Tinh Khí của đàn ông đó,bà bà có nói với em trước khi đi huynh bị băng đá giam giữ sẽ phải hấp thụ tinh khí của đàn ông, bởi vì thứ đó mới xua tan được sự băng giá.
-Nhưng,sao nơi đây khác với lúc xưa ta từng đến quá.
-Huynh đã bị nhốt ở đây 500 năm rồi. Bây giờ đã là thế ỷ 21. Hầu như các loài yêu tinh đã bị giết hết.
-Thế kỷ 21.. Ư…Tôi hộc máu ra nhưng màu máu không phải màu đỏ mà là màu xanh,khi rơi ra tay tôi lặp tức máu liền hóa thành băng đá.
Tước Nhi lo lắng dìu tôi đi ra khỏi nơi này.

                                                                *
Tước Nhi dìu tôi  đi qua một cánh rừng. Chúng tôi nghe đâu đó tiếng nói của hai người.Không, đó không phải là tiếng nói chuyện mà là tiếng rên la. Chúng tôi vén lớp lá cây lên. Thấy thân thể một nam và một nữ đang lõa lồ. Người phụ nữ đang ngồi lên người đàn ông và nhún nhảy.Cái của quý người đàn ông thấp thoáng hiện ra trong thân mình người phụ nữ. Thấy tôi không còn thở được nữa,tay tôi đang hóa đá dần. Tước Nhi vung cánh ra quật bay người phụ nữ.Lúc đó cũng là đỉnh điểm cơn cực khoái của người đàn ông. Dòng tinh khí phóng ra bay thẳng lên trời,Tước Nhi nhanh chóng hất dòng tinh dịch đó vào người tôi,chẳng mấy chốc,toàn thân hóa băng của tôi đã trở về bình thường. Người đàn ông sợ hãi vì mọi việc diễn ra quá nhanh nên anh ta không hề nhìn thấy tôi và Tước Nhi,hắn chỉ suy nghĩ về việc trong khu rừng này có ma nên mới vậy. Người phụ nữ cũng vội vàng mặc đồ để chạy lên xe ,hai người cùng phóng đi trên chiếc xe kêu rù rù.Hỏi ra mới biết đó là xe máy-một phát minh của thế kỷ 20.
Nhờ dòng tinh khí ấy ,nên tôi mới tạm thời được cứu sống.Nhưng không phải lần nào tôi cũng may mắn như lần này. Và điều chắc chắn tôi phải tự tìm tinh dịch để chống lại lời nguyền của băng giá.
                                                                 *
Một tuần sau khi tôi thoát khỏi nơi giam giữ. Cuối cùng tôi cũng đã hòa nhập và thông hiểu hết những trí thức mà thế giới đã đạt được trong 500 năm qua. Nhờ sự giúp đỡ của Tước Nhi,tôi đã có danh tính trong thế giới,mọi thứ cần thiết để tôi có thể làm một con người theo đúng nghĩa.Bây giờ,tôi là một bác sỹ khoa ngoại trong một bệnh viện công lập. Tuy đã bị giam giữ trong băng đá 500 năm nhưng hình dạng của tôi vẫn trẻ và đẹp như thuở ấy. Một nam nhân khiến mọi người lần đầu gặp đã bị hút hồn. Và thời gian cửu nhật cũng gần đến.Tôi lại phải đi tìm tinh khí để hấp thụ. Nếu không có tinh khí thì chắc chắn tôi sẽ trở thành băng đá ngay lập tức. Nhưng bây giờ tôi phải khám cho một bệnh nhân trước khi Tước Nhi tìm được ai đó.
Khi tôi vào phòng khám,thì bệnh nhân đã chờ sẵn .
-Xin lỗi,anh là…
-Tôi là Trung Dũng-đã xếp hẹn ở bệnh viện này từ  3ngày trước nhưng người ta nói cậu khám nhiều bệnh nhân quá nên bây giờ mới đến lượt tôi. Nghe nói cậu còn trẻ vả lại mới vào nghề nữa nên tôi không yên,tâm.Nhưng bác sỹ trưởng khoa nói tôi nên tin ở cậu thì tôi sẽ để cho cậu khám vậy.
-Ok, vậy chúng ta bắt đầu chứ.
Người đàn ông trước mặt tôi quả thật có tướng mạo phi phàm.Khuôn mặt vuông vức, đôi mắt sáng tinh an. Hắn cởi áo sơ mi trắng ra, để lộ một bờ ngực săn chắc, đôi vai rộng vững chãi,tôi mất bình tĩnh trong chốc lát khi nhìn thấy cơ thể đó. Tôi đưa tay ra để xem lại vết thương dài trên ngực.
-Đây là lần đầu tiên tôi được một bác sỹ nam đẹo trai như cậu chắm sóc đó.
-Thật vậy à.
-Anh đã chăm sóc vết thương tốt đấy,nó bắt đầu kéo da non rồi.Tôi sẽ rửa lại bằng thuốc đỏ và băng lại. Chỉ cần anh về nhà ít vận động để cho chỗ bị thương rách ra là được.
Tôi vừa rửa thuốc đỏ vừa khuyên nhủ anh ta về những điều cần tránh thì anh ta nói lại.
-Ý cậu là không được quan hệ để tránh động đến vết thương chứ gì.
-Cũng có thể như vậy.-Tôi gật đầu với Trung Dũng.
Vết thương được băng bó lại cẩn thận. Tôi nói Trung Dũng mặc áo vào lại nhưng anh ta không mặc,cứ nằm vậy trên bàn.
-Tôi sắp hết giờ làm rồi.
-Tôi vẫn còn muốn nằm một lúc,có thể là do lâu ngày chưa được thỏa mãn về nhu cầu nên cứ nằm xuống là khó chịu vậy đó.
-Vậy chứ anh muốn tôi làm gì nữa.
-Thì bác sỹ cứ đóng cửa  lại đi đã.Rồi lại gần tôi có việc muốn nói.
Sau khi đóng cửa xong,tôi đến lại gần Trung Dũng. Hắn ta nói tôi nên xoa bóp người anh ta một lúc vì các cơ của anh ta dạo này bị đau nhức.
Máu nóng trong người tôi chảy lên rần rần. Có lẽ đây sẽ là cơ hội của tôi,và cũng như để thỏa mãn cho anh chàng đẹp trai này.Tôi đưa những ngón tay thon nhỏ lên để bắt đầu xoa vai cho Trung Dũng.
-Bác sỹ có đôi tay ma thuật thì phải,tay của bác sỹ chạm vào đến đâu thì tôi khoan khoái đến đó.
Nói xong rồi,Trung Dũng kéo tay tôi đặt lên hạ bộ của hắn, Ẩn sâu dưới lớp quần âu kia là thứ gì đó cứng ngắc đang nổi cộm lên.
-Bác sỹ hiểu ý tôi không?-Trung Dũng nháy mắt.-Tôi có cảm tình với bác sỹ từ lúc vào đây rồi.Tôi hông ngờ trong ảnh bác sỹ đẹp như vậy,ngoài đời bác sỹ còn đẹp trai hơn.-Trung Dũng chỉ về tấm ảnh đặt trên bàn .
-Nếu anh muốn thì tôi sẵn sàng thôi.Tôi sẽ làm mọi thứ để bệnh nhân của mình hài lòng nhất mà.
-Vậy thì tôi phải làm gì đây bác sỹ.
-Ừm…Anh chỉ cần nằm yên là được.-Tôi nháy mắt với hắn. Nhưng chẳng mấy chốc,mắt hắn đã bị nhuốm đen bởi cám dỗ mà tôi làm với hắn.
Cặc Trung Dũng độn lên trong lớp quần lên thấy rõ. Nhìn thôi cũng đủ biết nó có kích thước như thế nào rồi. Nhớ lại những chàng trai cua 500 năm trước,họ chỉ mang dáng vẻ thư sinh và tất cả đều đọc từ sách cấm.Những con cặc khá giống nhau vì chưa ai biết chăm sóc cậu nhỏ cho đúng cách.Tôi nhè nhẹ kéo tuột hẳn quần của Trung Dũng.Cả chiếc quần lót trắng tinh cũng bị lột ra.Cặc hắn bật lên như lò xo,tôi mở to mắt ra phát khiếp.Quả thật nó còn to hơn cả của Trần tướng quân thời trước.Tay phải cầm lấy cặc hắn,vuốt ve nhè nhẹ làm kích thích hắn hơn nữa.Lúc chầm chậm,lúc nhanh dần.Tôi cúi xuống,nuốt trọn cặc hắn vào miệng và bắt đầu ngậm chặt để bú.Trung Dũng khẽ ưỡn người lên. Tôi nhìn ra phía cửa kính,thì ra đó là Tước Nhi,con bé đã yên tâm khi tôi đã có đối tượng để lấy tinh khí,nên bay đi chỗ khác. Từ phía dưới, đuôi tôi thò ra,nhẹ nhàng vươn dài đến phía cửa để kéo tấm rèm cửa lại.Trung Dũng mỉm cười khích lệ tôi. Tôi chủ động trèo lên giường, đưa nguyên cặc tôi vào miệng hắn.Hắn như trẻ đói sữa,vội ngậm lấy và mút cho đã đời.Tôi ưỡn người tỏ sự sung sướng khi hắn bú tôi. Vậy là tôi trườn xuống phía dưới để tiếp tục bú cặc hắn trong khi hắn ôm chặt mông tôi,ghì chặt lố đít vào miệng hắn.Lưỡi hắn bắt đầu như con rắn quấn quéo lượn vào lượn ra,lúc liếm bên ngoài,khi thì thọc vào bên trong . Đê mê sung sướng,cả hai bú mút nhau ,hăng say đến cuồng loạn.Nước nhờn của hắn ứa ra,vị mặn ,tanh tao theo đầu lưỡi chạy theo xuống cổ họng.Làm cho tôi muốn bú nút cho nó ra thêm nữa. Tôi cảm thấy người bắt đầu khỏe lại,sinh lực đã tràn trề hơn.Thiếu điều chỉ muốn tung ra cả chín chiếc đuôi vì mất kiểm soát.Tôi thu người lại,rút cặc ra khỏi miệng Trung Dũng.Tôi ngồi xoa hẳn về phía hắn.Tới giờ hắn mới xoa nắn hai núm vú của tôi.Tôi cầm lấy cặc hắn, đưa trúng ngay lỗ đít của tôi.Tôi thả người xuống mạnh một cái,Chẳng mấy chốc cả thân cặc hắn nằm gọn trong người tôi.Tôi bắt đầu ngồi lên,ngồi xuống. Giờ chỉ còn có đít tôi và cặc hắn tiếp xúc với nhau nữa thôi. Trung Dũng rên lên sung sướng theo mỗi cái ngồi xuống.Cứ mỗi lần ngồi xuống như vậy,thì cặc hắn càng cọ sát vào đít tôi hơn.Tôi cứ tiếp tục nẩy lên nẩy xuống, ẹo sang hai bên để cặc hắn đâm tới mọi ngõ ngách trong đít tôi. Hai người thay nhau than lên sung sướng.Trung Dũng càng lúc càng hưng phấn,hắn cũng hẩy lên hẩ xuống đúng nhịp với tôi.Tôi ngửa mặt lên,tay tự sục nhẹ cặc mình. Rên lên một hồi lớn
-Ahhhhhhhhhhhhhhhhhh….Em ra…em ra đây…Uhhhhhhhhhhhhhh
Cùng lúc đó,Trung Dũng cũng cảm thấy sướng tột độ,trong người hắn thúc gụuc những dòng tinh khí nóng hổi bắn vào người tôi.Hắn la lên..
-Anh cũng ra đây…Unnnhhh
Hai tay hắn bấu vào mông tôi,ghì chặt xuống tận gốc cặc hắn. Đít tôi siết chặt lấy cặc hắn hơn. Đít tôi co bóp như muốn nuốt chặt lấy con cặc đó. Tôi có riết các cơ đít lại để như vắt hết dòng tinh khí trong người hắn. Hắn lim dim chìm vào khoái cảm do tôi tạo ra. Cùng lúc đó, ánh sáng từ phòng khám lóe ra bên ngoài,9 chiếc đuôi của tôi xòe tung ra trong chốc lát và thu lại khi cơn khoái cảm trong người Trung Dũng kết thúc.Tôi nhảy xuống bàn khám,cặc hắn cũng rơi ra khỏi đít tôi,nó giờ không còn hùng dũng và kiêu ngạo nữa, ỉu xìu,mềm yếu nhưng vẫn to tướng đó là cảm nhận của tôi về cặc hắn lúc này.Tôi liếm lên cặc hắn để lau hết chỗ dơ bẩn khiến hắn khẽ rùng mình.Tôi hôn nhẹ lên trán hắn và nói.
-Cứ như vậy là sẽ không ảnh hưởng đến vết thương đâu.
-Anh muốn nữa em à,ngày mai anh lại đến nhé.
-Không đâu,hãy xem hôm nay là một trải nghiệm và bắt đầu sự chăm sóc của tôi dành cho anh,anh hãy nói lại với người yêu anh để người đó chăm sóc anh như tôi đến khi vết thương của anh lành hắn.
Tôi cúc lại khuy áo rồi đi ra khỏi phòng. Tôi không thể nào quan hệ với hắn ta nữa,vì nếu vậy hắn chỉ có con đường chết mà thôi.


No comments:

Post a Comment